.:|VIPCLASS|:.
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

.:|VIPCLASS|:.

Đây là nơi tu họp của các mem lớp 9a1
 
Trang ChínhPortalTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai

Go down 
Tác giảThông điệp
*»ღ♥meteor♥ღ«*
Thiên sứ
Thiên sứ
*»ღ♥meteor♥ღ«*


Tổng số bài gửi : 987
Age : 30
Đến từ : Milky Way
Tiền thưởng : 100
Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai 2-2-1Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai 6-1-1
[SHOP]

Registration date : 01/03/2008

Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai Empty
Bài gửiTiêu đề: Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai   Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai I_icon_minitimeMon Apr 14, 2008 5:43 pm

Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai






LÀNG ĐỐ KỴ: Ông Trịnh Dung Tân, trưởng phòng lập trình game của tập
đoàn phần mềm máy tính họ Trần đột ngột chết ở văn phòng, đã gây xôn
xao dư luận. Sau khi khám nghiệm viện pháp y đã đưa ra kết luận ban đầu
là ông Tân chết do xơ cứng động mạch tim, đột quỵ!




Với
kết quả khám nghiệm đó, Đào Tử phải thở bằng mũi. ở hiện trường khám
nghiệm, Đào Tử đã nhanh nhẹn liên hệ với phía cảnh sát để được tiếp cận
tử thi.

Trước
hôm ông Tân chết, cô Đào Tử có phỏng vấn ông. Khi đưa những ghi chép
trong cuộc phỏng vấn đó cho phía cảnh sát xem, cô Đào nhắc đi nhắc lại
rằng, trong khi phỏng vấn, ông Tân không có chút biểu hiện nào của
người mắc bệnh cả. Những người hoài nghi cũng cho rằng ông Tân không
phải chết vì bệnh.

Mấy
hôm nay, các đối thủ cạnh tranh về lập trình phần mềm trò chơi đã nêu
ra một số câu hỏi cho tập đoàn viết phần mềm họ Trần. Phần nhiều họ cho
rằng, cái chết của lập trình viên Trịnh Dung Tân có khả năng là do ông
ta đã tiếp xúc quá nhiều với các trò chơi cảm giác mạnh và lo sợ cao
độ. Đồng thời, qua cái chết đó, họ công kích các trò chơi cảm giác mạnh
của công ty này. Ông ta muốn thoát ra khỏi cái trò chơi quỷ quái của
“Sơn thôn” nhưng không có cách nào thoát ra được, cuối cùng đột quỵ mà
chết. Đứng trước dư luận, ông chủ tịch tập đoàn Trần Hoa không tán
thành cũng không phản đối, ông ngầm tổ chức một đội ngũ luật sư giỏi,
để có thể ứng phó với cơ quan pháp luật bất cứ lúc nào.

Cái
chết của ông Trịnh có quá nhiều điểm nghi vấn, đặt cây bút trong tay
mình xuống, cô phóng viên Đào Tử nhấc điện thoại lên… “A lô! Xin hỏi
đây có phải là phòng lập trình trò chơi của tập đoàn phần mềm game họ
Trần không”.

Phía
bên kia đầu dây đã được kết nối, trả lời điện thoại là một người đàn
ông, giọng còn rất trẻ. “Xin chào ông, tôi là phóng viên báo “Thân
báo”, Đào Tử, xin hỏi khi ông Trịnh không còn nữa, công việc của quý
công ty có ảnh hưởng gì không? Và…”

-
“Xin lỗi, cô phóng viên Đào”. Lại một điện thoại khác cướp lời nói:
“Đang trong giờ làm việc, tôi không tiện trả lời cô được. Nhưng tôi có
thể cho cô biết, với một công ty tầm cỡ thì việc thêm hay mất đi một
người sẽ không có vấn đề gì cả”. Bất giác, cô Đào nắm chặt điện thoại,
cô hỏi: “Ông có thể cho tôi biết ông là ai?”.

-
Tạ Phi, một trong những lập trình viên của công ty. Hiện nay tôi là
quyền trưởng phòng lập trình của công ty thay ông Trịnh. - Ông ta vừa
dứt lời thì phía bên kia đầu dây cũng cắt điện thoại luôn.

Tạ
Phi? Cô phóng viên cố nhẩm đi nhẩm lại cái tên này để đưa vào bộ nhớ
khi phỏng vấn công ty. Thế rồi, cô yêu cầu người đồng nghiệp cạnh bàn
làm việc của mình cho xem lại cảnh chụp hiện trường vụ án.

Tuy
là một phóng viên vừa tốt nghiệp trường báo chí hệ chính quy nhưng Hồ
Tử đã có tác phong và kinh nghiệm làm việc như người đã lâu năm trong
nghề. Cậu ta nhanh nhẹn mang đến cho cô Đào xem lại toàn bộ ảnh chụp
được ở hiện trường và nói: “Chị ạ, chị còn dám xem lại cảnh chụp ở hiện
trường vụ án này sao, ghê chết đi được!”.


Đào không đáp, chỉ lặng lẽ lật xem lại từng tấm ảnh hiện trường vụ án.
Cô không thể quên được cái chết với khuôn mặt đầy vẻ run sợ của ông
Trịnh, khuôn mặt tuy đã chết song vẻ khiếp sợ vẫn còn hằn lại rõ nét,
các bộ phận trên khuôn mặt người chết đều nhăn nhúm, miệng há hốc đến
nỗi như thể nhìn thấy cả yết hầu. Đôi mắt đờ đẫn trừng trừng lồi ra như
muốn rơi xuống khỏi khuôn mặt.

Đột
nhiên, dạ dày cô quặn lên, cô muốn nôn oẹ, nhưng vẫn cố gắng kiềm chế,
nói với Hồ Tử: “Lát nữa em bảo với ông tổng biên tập là bản thảo chị đã
viết xong, chị có việc gấp xin về trước nhé”.


chạy khỏi phòng biên tập như thể bị ma đuổi, tiếng gót giày cao gót nện
xuống tầng hầm để xe rộng rãi, vắng teo cứ “bong” “bong” làm cô rất
phản cảm.

Một
cảm giác ghê sợ vô căn cứ bỗng dấy lên trong tâm trí cô, cô có cảm giác
như có hàng vạn đôi mắt trong căn hầm vắng vẻ này đang theo dõi bước
chân cô. Lúc đó, cô hơi hối hận vì đã về trước các đồng nghiệp để đến
nỗi…


vội lấy chìa khoá ra mở cửa xe rồi nhảy thót vào ghế ngồi, đợi đến khi
xe tự động đóng cửa cô mới thấy nhẹ đi phần nào. Nhưng cô không vội đi
ngay mà lấy chiếc USB từ trong túi ra.

Đây là USB
bị rơi khi chụp ảnh hiện trường vụ án. Khi cô chụp hình hiện trường,
thì chiếc USB này rơi ngay xuống bên chân cô như thể nó có linh cảm với
cô vậy. Cô cúi xuống nhặt lên rồi giấu đi không cho các điều tra viên
biết, và giấu luôn cả Hồ Tử. Không biết nguyên nhân cụ thể thế nào,
nhưng cô linh cảm rằng, chiếc USB này đã bị yểm bùa, hễ ai nhặt nó là
cuộc đời từ đó bắt đầu chuyển sang vòng đời sống trong sự sợ sệt. Cô
không muốn nhiều người biết đến điều đó là vì như thế.

Bôn ba vất vả mấy hôm, cô Đào hạ quyết tâm phải xem thử nội dung trong chiếc USB này. Mở máy tính xách tay ra, Đào Tử cắm USB vào máy, bên dưới màn hình lập tức hiện lên “Tìm thấy bộ nhớ mới”

Đối với Đào Tử, việc nhặt được chiếc USB
bị xem như là bước đầu cô rơi vào vực sâu, còn việc muốn xem nội dung
của nó cũng giống như đôi bàn tay vô hình sau lưng cô đẩy cô rơi nhanh
xuống vực. Chắc chắn rằng, nội dung trong chiếc USB này là một trò chơi
trong seri “Sơn thôn” mà trước khi chết ông Trịnh đã copy vào. Trên thị
trường mới đưa ra trò chơi đời thứ sáu của seri trò chơi “Sơn thôn” thế
mà tập đoàn này đã cho ra đời trò chơi đời thứ bảy. Phát hiện này làm
Đào Tử kinh ngạc, cô vội vã mở trò chơi ra. Lối vào “Sơn thôn” lập tức
hiện ra một cách kì quái… chiếm hết toàn bộ màn hình máy tính.

- “Xin nhập mật mã!” - Trên màn hình hiện ra mấy chữ lạnh lùng!

Không lạ lẫm gì với trò chơi nhập vai này nữa, Đào Tử nhập tên và mật mã một cách thành thạo.

Tên tuổi của người mạo hiểm: Đào Tử

Giới tính: Nữ

Sau
khi các yêu cầu của trò chơi được thực hiện, lập tức hiện ra một giấu
vân tay của ngón cái khiến Đào Tử phải rợn hết cả người. Hệ thống yêu
cầu cô chọn hoàn cảnh xuât thân: 1, Tội phạm bị truy nã. 2. phóng viên.
3, học sinh. 4, buôn hàng lậu. 5, thăm người thân. 6, nhà thám hiểm. 7,
người trốn đò.

Trong
bảy phương án lựa chọn đó, Đào Tử chọn “2” một cách máy móc, bởi vì bản
thân cô là một phóng viên thật ngoài đời mà! Hơn nữa Đào rất yêu nghề.
Thế là, trên màn hình dần dần cảnh vật biến mất, rồi từ từ hiện ra một
ngôi làng, khi Đào muốn đi vào hàng, đột nhiên vào tầm mắt cô một hàng
chữ như để nhắc nhở cảnh báo: Lòng đố kị không cần phải có đất đai mới
sinh sôi nảy nở. Chỉ cần một lí do đơn giản thì đã có thể làm cho lòng
đố kị nảy mầm, sinh trưởng nuốt chương cả thân xác và tâm hồn.

“Đố
kị”, Đào tự nói một mình. Trước mắt cô, một bản đồ kì quái xuất hiện,
trong trùng điệp núi rừng, đang thấp thoáng một ngôi làng không tên.

(Còn tiếp)
Về Đầu Trang Go down
 
Bảy ngôi làng ma - kỳ 6 - Ngôi làng thứ hai
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
.:|VIPCLASS|:. :: câu lạc bộ MANGA - ANIME - Truyện chữ :: tiểu thuyết-
Chuyển đến