Bảy ngôi làng ma kỳ 12 - Ngôi làng thứ 3 - Mùi xác thối
Tiếng còi hú của xe cứu thương vào lúc nửa đêm nghe thật inh ỏi, xé toang màn đên u tối và thanh vắng.
Một
gã đàn ông gầy còm chỉ còn da bọc xương được các nhân viên y tá mang từ
trong quán nét lên xe. Các nhân viên y tá kiểm tra sơ bộ, họ đều tỏ ra
bất lực. Lúc đó, trên khuôn mặt đã chết của gã đàn ông chơi game vẫn lộ
vẻ hứng thú, hắn hoàn toàn không ngờ rằng, giây phút cuối đời, nơi trút
hơi thở cuối cùng để vĩnh biệt nhân thế là trò chơi trên quán net. Mỗi
năm, số thanh thiếu niên chết do kiệt sức khi chơi game đã chiếm con số
không thể xem thường được. Nhưng Trần Hoa - vị giám đốc tập đoàn phần
mềm điện tử hoàn toàn không ngờ rằng, cái chết của gã đàn ông kia đã
gây nhiều áp lực cho công ty ông đến thế, nhất là trò chơi “bảy ngôi
làng ma”
Trong vòng một tuần sau khi gã đàn ông kia chết, có vô
số nhân chứng chứng minh anh ta chết trong khi chơi trò chơi “bảy ngôi
làng ma” của tập đoàn phần mềm điển tử họ Trần. Điều đó, quả là một đòn
chí mạng cho công ty nói chung và Trần Hoa nói riêng. Đôi mắt sắc bén
như gai cây tật lê dưới gọng kính nạm vàng đang chăm chú theo dõi những
sự kiện nóng hổi nổi trội tuần qua bình luận về cái chết của gã thanh
niên và những trò chơi của tập đoàn sản xuất phần mềm của mình trên báo
điện tử.
Là con cáo già lăn lộn dãi nắng dầm sương trên thương trường,
gã họ Trần biết rõ rằng, những nhân chứng chứng minh cái chết của người
thanh niên kia là do chơi trò chơi “bảy ngôi làng ma” chẳng qua là muốn
nhân cơ hội để bôi nhọ nhằm làm giảm uy tín của trò chơi do công ty này
sản xuất trên thị trường mà thôi. Nhưng khổ nỗi là thời gian trước đây,
cái chết không rõ lí do của ông lập trình viên trưởng của công ty ông
là Trịnh Dung Tân đã làm cho dư luận xôn xao đồng thời nhân thể mà họ
đã nắm lấy quyền phát ngôn chiếm thế thượng phong, nhất thời Trần Hoa
không biết xử lí thế nào. Cây cao thì hứng gió lớn, nội bộ lủng củng là
cơ hội để các thế lực bên ngoài chọc ngoáy.
Trần Hoa biết rõ, đoàn luật sư hùng hậu của mình chỉ tìm được
cái cớ nào đó để luồn lách pháp luật, nếu thông tin này được đăng tải
trên các phương tiện thông tin đại chúng thì seri trò chơi “bảy ngôi
làng ma” của công ty sẽ không còn tương lai gì sáng sủa nữa.
Phía toà án chất vấn vấn đề chất lượng của trò chơi này ngày
càng gay gắt. Trần Hoa ăn không ngon ngủ không yên, tìm cách xoa dịu dư
luận, vỗ về khách hàng, xem ra, ông ta sắp có hàng loạt biện pháp đối
phó tích cực!
Khi đang chuẩn bị thoát ra khỏi mạng, một dòng chữ bình luận
bỗng xuất hiện trước màn hình, khiến ông toát hết mồ hôi dù trời không
nóng mấy. Dòng chữ gửi tới chỉ vẻn vẹn mấy câu: “ Chúc mừng ông hát bài
khải hoàn từ “bảy ngôi làng ma”!
Nhìn lại tên người gửi tin này khiến Trần Hoa như bị dội nước
sôi vào đầu - Tần Ca - vị lập trình viên đã đột ngột mất tích từ mười
năm trước.
- Ai mà cứ đùa dai thế này nhỉ? Trần Hoa trầm giọng nói, rồi
lập tức cầm ống nghe lên: “Tạ Phi à, cậu đến ngay phòng làm việc của
tôi nhé!”
Lát sau, một người cao dong dỏng đến trước mặt Trần Hoa. Chưa
đến tuổi ba mươi nhưng đã có bằng thạc sĩ tin học trong tay, vừa mới
vào công ty, Tạ Phi đã được ông chủ tịch Trần Hoa để mắt, ông Hoa đã
giao hết toàn bộ công việc mà vị lập trình viên Tần Ca đã đảm nhiệm
trước đây cho Tạ Phi.
-Cậu kiểm tra mạng hộ tôi cái địa chỉ mang tên Tần Ca.
- Thưa vâng ạ. Nói xong, Tạ Phi liền lên mạng tìm cho ông chủ tịch. Nói ít làm nhiều là tác phong xưa nay của Tạ Phi.
- Đợi đã…đợi đã. Tôi còn nhờ cậu giúp cho một chuyện nữa.
Tạ Phi quay lại nói: “Xin ngài cứ nói đi ạ.
Giữa trưa, các thư kí của phòng biên tập thường không muốn nghỉ. Tay
cầm phần cơm hộp, Hồ Tử vừa ăn vừa lướt qua tin tức trên mạng, không
muốn lãng phí một giây phút nào. Đại khái Hồ Tử lướt qua những tin vừa
mới đăng cả những tin đã đăng nhưng chưa xoá…trong lúc vừa thấy chán
thì cậu ta bị hấp dẫn bởi một tin có dung lượng khá lớn trong mạng với
tiêu đề “Để tránh dị nghị, Trần Hoa phái một số người chơi phiên bản
mới nhất của seri trò chơi “Sơn thôn”
Tuy biết ông Hoa làm thế là để thử nghiệm tính an toàn của trò chơi mới này, nhưng Hồ Tử vẫn linh cảm có chuyện gì đó.
Anh ta nhìn về phía bàn làm việc không một bóng người rồi bất giác thở
dài. Kể từ khi vào chơi trò “bảy ngôi làng ma” đến nay, chị đồng nghiệp
cứ phát sốt cao sau khi trở về nhà, cứ lo được lo mất.
Xem ra, trò chơi khủng bố này cần phải bàn bác kĩ trước đã.
Đăng nhập xong, Hồ Tử tìm được trang chính thức của tập đoàn phần mềm
trò chơi Trần Hoa trên mạng. Sau khi vào trang này anh ta mới phát hiện
trang chủ đã cho đăng tải những cảnh trong kì thử nghiệm trò chơi. Thời
gian chơi thử là mười hai giờ trưa, chỉ còn ba phút nữa là có thể chơi
thử. Nóng lòng chờ đợi, đến đúng mười hai giờ, quả nhiên phần mềm trò
chơi đã được truy cập.
Trên màn hình, Hồ Tử thấy một thanh niên đang vào trò chơi
dưới sự hướng dẫn của nhân viên nghiệp vụ, Hồ Tử biết ngay đó là cậu
thanh niên đang chơi thử nghiệm.
Vào chỗ ngồi ổn định, chàng trai kích đúp vào biểu tượng trò chơi. Màn hình lập tức hiện ra cảnh tương ứng của trò chơi.
-Chúc bạn sớm hát khúc khải hoàn từ “bảy ngôi làng ma”
Một âm thành inh tai vang ra từ trong loa, quả thực âm thanh đó làm Hồ
Tử giật mình, đáng sợ hơn là nội dung câu nói vừa rồi!
-Bảy ngôi làng ma? lạ thực, không phải công ty này tuyên bố là
chỉ cho ra đời thứ sáu trò chơi này thôi mà! Theo lô gich thì tại sao
“ngôi làng thứ bảy” lại xuất hiện chiếm vị thế ưu tiên được?
Một ý niệm khác hình thành trong tâm trí Hồ Tử, anh ta có một
dự cảm bất thường. Những biến cố đột ngột không làm dừng lại cuộc thí
nghiệm được, những pha hình trong trò chơi vẫn cứ hiện ra.
Tên tuổi người mạo hiểm: Tạ Phi
Giới tính: Nam
Hoá ra người này tên là Tạ Phi. Tim Hồ Tử như treo lên vòm miệng, dường
như Hồ Tử cũng theo người chơi thử để tiến vào những cảnh tượng hãi
hùng đang diễn ra trước mắt nhưng tương lai trong đó vẫn là ẩn số của
“ngôi làng ma này”
Khi lựa chọn thân phận, hoàn cảnh xuất thân, Tạ Phi chọn “học
sinh” Lập tức một chiếc xe đưa đón đến trường màu xám xịt xuất hiện
trước mặt, trong xe đầy những học sinh với đôi mắt vô cảm như những ông
phỗng, đúng hơn là giống như những u hồn vừa thoát ra địa ngục, có thân
nhưng không có tâm. Còn chiếc xe đó đỗ vào điểm cuối chính là một ngôi
làng ma thẳm.